Để kỷ niệm ngày hiến chương các nhà giáo Việt Nam 20/11 tôi xin được bảy tỏ lòng thành kính và sự biết ơn vô hạn đối với thầy cô, những người lái đò lặng lẽ trên dòng sông trồng người. Thầy cô là những người cha, người mẹ thứ 2 của chúng ta, công ơn dưỡng dục này thật không biết lấy gì để đền đáp,tôi xin được dùng những vần thơ dưới đây để nói lên tấm lòng của người làm trò đối với các thầy cô giáo thân yêu. Chúc thầy cô luôn luôn mạnh khoẻ, thành công trong cuộc sống, sẽ luôn tràn đầy nhiệt huyết đối với nghề, với nghiệp trồng người, để các thế hệ nối tiếp nhau sẽ luôn nhớ về thầy cô với những kỷ niệm thân thương và không bao giờ quên.
Cảm ơn!
Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bong dáng hôm qua
Nhớ được điều gì được dạy những ngày xa
Áp dụng – chắc nhớ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học được những gì
Có nhắc bong người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tám lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm trước muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.
-------------------THE
END------------------
(Nguyễn Ngọc
Anh – nhóm 5 : nhóm Kiến và Voi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét